Nếu bạn từng đặt chân đến Nha Trang, hẳn đã nghe qua cái tên Tháp Trầm Hương – một biểu tượng nhỏ mà xịn của thành phố biển này. Nằm ngay quảng trường 2 Tháng 4, sát bên bờ biển xanh mát rượi, tháp không chỉ là chỗ để sống ảo mà còn là một mảnh ghép văn hóa đặc biệt của người dân Khánh Hòa. Hôm nay, mình kể bạn nghe về cái tháp này nhé, vừa đẹp vừa có nhiều chuyện hay ho!
Một công trình mang hồn trầm hương
Tháp Trầm Hương không phải tự nhiên mà có cái tên nghe thơm tho thế đâu. Nó được lấy cảm hứng từ cây trầm hương – thứ đặc sản quý giá, gắn bó bao đời với người dân vùng đất này. Người ta bảo, trầm hương không chỉ là mùi thơm, mà còn là cả một nghệ thuật, một nét văn hóa được gìn giữ qua bao thế hệ. Vậy nên, khi xây cái tháp này, người ta muốn nó không chỉ đẹp mà còn phải kể được câu chuyện của Khánh Hòa.
Tháp cao 6 tầng, nhìn từ xa trông như một ngọn lửa nhỏ đang cháy, vừa mềm mại lại vừa mạnh mẽ. Chiều cao vừa phải, không quá đồ sộ nhưng đủ để nổi bật giữa không gian quảng trường rộng rãi. Phần thiết kế thì khỏi chê, từng đường nét uốn lượn, từng chi tiết được chăm chút kỹ lưỡng, hòa quyện với cảnh biển và cây cối xung quanh. Đứng gần, bạn sẽ thấy tháp có cái gì đó rất “đời”, gần gũi mà vẫn toát lên vẻ kiêu sa.
Lung linh dưới nắng, chill dưới hoàng hôn
Mỗi thời điểm trong ngày, Tháp Trầm Hương lại khoác lên mình một vẻ đẹp khác nhau, kiểu như một “nàng thơ” biết thay áo vậy. Buổi sáng sớm, khi nắng mới ló dạng, ánh sáng dịu dàng chiếu lên tháp, tạo cảm giác yên bình đến lạ. Mình từng đứng đây vào lúc 6 giờ sáng, gió biển thổi mát rượi, tháp đứng đó như đang chào một ngày mới, nhẹ nhàng mà đầy sức sống.
Đến trưa, khi nắng lên cao và gay gắt hơn, tháp lại bừng lên một màu sắc ấm áp. Ánh sáng phản chiếu trên bề mặt công trình, làm nổi bật những đường nét kiến trúc. Nhiều người bảo đứng xa nhìn lúc này, tháp như phát sáng, lung linh lắm. Nhưng nếu bạn chịu khó lại gần, sẽ thấy từng viên gạch, từng họa tiết như kể lại câu chuyện của những người làm ra nó – tỉ mỉ và đầy tâm huyết.
Rồi khi hoàng hôn buông xuống, đây mới là lúc tháp “lên đồ” đẹp nhất. Mặt trời đỏ rực từ từ núp dần sau những dãy núi xa xa, lúc này Tháp Trầm được phủ lên màu áo mới đầy màu sắc rực rỡ, lung linh. Đứng dưới tháp lúc này, bạn sẽ thấy lòng mình nhẹ tênh, vừa chill vừa thấm đẫm cái mùi của biển. Nếu đi cùng bạn bè hay người yêu, ngồi xuống mấy băng ghế gần đó, nhâm nhi ly cà phê hay cây kem, ngắm tháp giữa hoàng hôn – đảm bảo “đỉnh của chóp” luôn!
Nơi lưu giữ hồn quê giữa phố biển
Tháp Trầm Hương không chỉ là một công trình để ngắm cho vui đâu, nó còn mang trong mình cả một câu chuyện dài về vùng đất Khánh Hòa. Người dân ở đây từ xưa đã sống với nghề trầm hương, từ việc tìm trầm trong rừng sâu đến chế tác thành những sản phẩm tinh tế. Cái mùi thơm đặc trưng ấy không chỉ là niềm tự hào mà còn là ký ức, là mưu sinh của bao thế hệ. Thế nên, khi đứng trước tháp, bạn sẽ cảm nhận được chút gì đó rất “quê”, rất mộc mạc giữa lòng thành phố biển nhộn nhịp.
Quảng trường 2 Tháng 4 nơi tháp tọa lạc cũng là một điểm tụ họp quen thuộc. Ban ngày, người ta đi dạo, tập thể dục, trẻ con thì chạy nhảy khắp nơi. Tối đến, không gian lại rộn ràng hơn với mấy gian hàng nhỏ, tiếng cười nói của khách du lịch và người dân địa phương. Tháp đứng đó, lặng lẽ chứng kiến mọi thứ, như một người bạn thân thiết của cả thành phố.
Ghé thăm tháp, cảm nhận Nha Trang
Nếu có dịp đến Nha Trang, bạn nhất định phải ghé Tháp Trầm Hương nhé. Không cần phải chuẩn bị gì nhiều, cứ xách balo lên, đi bộ ra quảng trường, đứng dưới tháp mà hít một hơi thật sâu cái không khí mặn mòi của biển. Ngước lên nhìn công trình này, bạn sẽ thấy nó không chỉ là một cái tháp, mà còn là cả một mảnh hồn của Khánh Hòa – vừa bình dị, vừa sâu sắc.
Mình thì thích ngồi dưới mấy hàng cây gần tháp, nghe sóng vỗ rì rào, ngắm người qua lại. Có hôm còn bắt gặp mấy cô chú lớn tuổi kể chuyện ngày xưa, về cái thời trầm hương còn là “vàng ròng” của vùng đất này. Nghe xong, lại thấy cái tháp trước mặt như có thêm sức sống, thêm ý nghĩa.
Nói chung, Tháp Trầm Hương không chỉ là nơi để chụp ảnh hay check-in, mà còn là một góc nhỏ để bạn chậm lại, cảm nhận cái đẹp của Nha Trang theo cách rất riêng. Đi rồi sẽ thấy, không uổng chuyến đâu!